Trước hết, ta cần phải biết doanh nhân là ai? Doanh nhân chính là người mà tham gia các loại kinh doanh – chính là khi mà chúng ta ngồi lại với nhau để làm một công việc sản xuất hay mua bán, dịch vụ.
DOANH NHÂN KHÔNG GIÁO DỤC CON CÁI THEO XU HƯỚNG XÃ HỘI ĐANG SỐNGTrước hết, ta cần phải biết doanh nhân là ai? Doanh nhân chính là người mà tham gia các loại kinh doanh – chính là khi mà chúng ta ngồi lại với nhau để làm một công việc sản xuất hay mua bán, dịch vụ.
Ở đây, nói doanh nhân không giáo dục con cái theo hướng xã hội đang sống có nghĩa là các doanh nhân thường hay cho con nhỏ đi du học nước ngoài vì nghĩ rằng chỉ có nơi đó mới xây dựng được một gia đình mới cho tương lai con cái họ.
Nhiều người lập luận rằng ngày xưa chẳng phải ngày xưa hai cụ Phan đã khuyến khích đi du học thông qua phong trào Đông Du đó sao nhưng họ quên mất một điều rằng ngày xưa Đông Du là phong trào dành cho dân trí thức, tầng lớp chí sĩ. Còn đối với các em nhỏ ngày nay, cơ bản là chưa đủ năng lực cũng như sự vững vàng trong cách sống, cách nghĩ và hơn hết là càng nhỏ thì lại càng dễ thích nghi với những điều khác lạ hơn. Vì vậy, cuối cùng sau khi con cái của những doanh nhân đi du học về việc tiếp cận nền văn minh đâu không thấy chỉ thấy toàn là những cách nghĩ khác văn hóa ngưới Á đông nhất là về lối sống, chẳng lẽ đây chính là sự phù hợp.
Bên cạnh đó, rất nhiều doanh nhân cho rằng môi trường học tập ở trong nước chưa được tốt nên cho con đi du học để có môi trường tốt hơn. Tuy nhiên, con hư không chỉ do giáo dục mà còn do những yếu tố khác gồm: Gia đình, nhà trường, xã hội, chứ không phải chỉ có nhà trường. Con còn xa gia đình bao nhiêu thì càng thiếu tình thương, thiếu hơi ấm gia đình bấy nhiêu. Có nhiều em đi du học về, tiếng Việt không sói, người thì khó thích nghi với môi trường Việt Nam, lơ ngơ cứ như Gà Tây. Vậy hi vọng con em mình có thể kinh doanh ngay trên đất nước Việt Nam có khả thi hay không?
Doanh nhân Việt Nam luôn mong muốn “hội nhập hóa” cho con cái họ theo kiểu như vậy, trong khi có rất nhiều doanh nhân cao cấp nước ngoài xin về Việt Nam để nghiên cứu về thị trường Việt Nam, với mong muốn làm ở môi trường Việt Nam.
Thật là một câu hỏi đáng để giới doanh nhân Việt Nam phải suy nghĩ.
Câu hỏi:1. Doanh nhân là ai?2. Như thế nào là kinh doanh?3. Doanh nhân có kì vọng vào con cái họ nhiều không?4. Họ kì vọng vào điều gì?5. Về khía cạnh học hành, họ thường làm như thế nào với con cái của họ?6. Cái việc họ làm như thế nào với con cái họ có đủ nhiều để ta gọi là xu hướng hay không?7. Thường doanh nhân cho con cái mình đi du học lúc mấy tuổi?8. Tại sao họ cho con cái đi du học?9. Tại sao họ cho con cái đi du học ở lứa tuổi đó?10. Những em bé này thường có đặc điểm như thế nào?11. Tại sao họ lại nghĩ xu hướng họ đang dành cho con cái họ là đúng?12. Tại sao thời xưa hai cụ Phan làm như vậy là phù hợp?13. Sự khác nhau giữa những người tham gia phong trào Đông Du với con cái của những doanh nhân hiện nay là gì?14. Có phải doanh nhân cho rằng môi trường ở nước ngoài tốt hơn không?15. Tại sao họ lại nghĩ như vậy?16. Những yếu tố tác động lên việc hình thành nhân cách của một đứa trẻ?17. Gia đình và môi trường có phải là yếu tố quan trọng hay không?18. Vậy xa gia đình có phải là một hướng giải quyết tốt?19. Có phải hiện nay có nhiều người Tây về Việt Nam để sinh sống, nghiên cứu và làm việc?20. Vậy bài học rút ra là gì?
Ý kiến bạn đọc